Saturday, November 21, 2009

Lạnh lạnh lạnh lạnh

Tuesday, November 17, 2009

ca nương



Nghĩ tỉnh - nghĩ say đâu đây là sự sự thế thế này này
Một chén sao mà nghiêng đất - lệch mây gầy cuộc gió mưa...

Nếu đón đón đưa đưa mà bày rõ tình nồng ái đậm
Nếu ngọt lời, khéo chữ mà vượt được bão tố đời xa
Người ta đâu cần phải: Làm khi phải làm không vì thiệt hơn tính toán
Chỉ bởi tình - duyên đã nối ba sinh...

Nghĩ tỉnh rồi lại nghĩ say
Này này rối ren nhiều sự - ai được cố cầu vẹn tròn thì càng méo mó
Có được thành tâm nên khoan nhặt sống bớt ưu phiền...

Ngâm nga...say tỉnh...ngâm nga...!

độ

Có những điều xa mà gần nên lòng người khi giả khi thật
Trước trước sau sau đâu đâu biết đủ đủ thiếu thiếu giữa đời đây
Ta cố đem lòng thành mà đối đãi
Nhưng dù sao trí thuật vẫn để lên đầu nên mới sinh nhiều nghi hoặc
Móc ngoặc chuyện xưa nay lại mà đem thành quy luật
Thiệt thiệt hơn hơn sang sang hèn hèn vỏ ngoài thường đánh giá
Nếu có tâm trí trong lành như suối nguồn cũng sợ rằng ra tới biển mặn mà đục ngầu những lo lắng, tham, hận, sầu, bi....
Ngày tháng đến đến đi đi dù trăm năm đâu đủ hiểu cảnh đời vạn nghiệp, ngàn duyên
Như thiên địa vô tình - nhân giới đâu phải chốn nói chân lý mà nghe chỉ còn tài sắc hoa vị, lời mang điều giả dối, ảnh mang hình hư ảo làm mê lòng, hoặc ý...khiến người rối rắm sau giận tiếng, hờn âm, ghen vị để năm năm tháng tháng không còn chút vui của gió sớm, chiều mây, đêm trăng, lắng tiếng đời sâu trong bể tâm tư....chỉ còn tư lợi gieo nghiệp chướng cam tâm đày đọa.
Vẽ được những sắc màu, ghi được những âm nhưng không tỏ lòng người sâu cạn
Mang đạo vào đời mà chưa đủ tâm ý hiểu đời nên càng thấy mình kiệt lý, nông tình, thiếu duyên...
Khảo nghiệm chuyện xưa nay, có đất sâu trời rộng, vận hưng suy mà ngẫm vào trong nghiệp nợ của trần gian. cầu hiểu được biến hóa luân hồi sau sinh tử kiếp nhân sinh.
Mỗi sớm sớm hôm hôm mà tỉnh nghe lời ai gọi, để giữ mình có đạo.
Vẫn phải đem thân mình lụy cảnh sắc sắc tình tình khổ lụy trầm luân...khiến ba sinh, sáu kiếp qua đầm đen, biển lửa...phải trả nợ thế nhân.

Nhân khi uốn rượu túy lúy mà nghe thiên thiên địa địa
Say say tỉnh tỉnh đối đáp tiếng trầm thanh của trời đất nhỏ to...
Lắng lắng lo lo, ngỡ ngỡ ngàng trăng sao là bạn...kẻ trần gian be bé bận bịu mà thương.
Lâu lâu nhập phách, thâu thần, mà tâm sự với sáu vạn chín ngàn ngày....mau hết!
Độ được người duyên....

Monday, November 16, 2009

thiếu nữ múa bài bông