Saturday, December 12, 2009

Lại một Không Đề cũ




Hát -thêm buồn
Cười - thêm xa
Nói - càng khác lạ
Nhìn - thời gian qua

Xin cứ quay trở về
Với những gì yêu thương
Dù lắt lẻo con đường
Dù lạc lõng mùi hương
Giữ bầu trời ở lại
Cánh hạc này bay ngang
Gọi tên người nằm ngủ
Trên cánh đồng liêu hoang...

Lại hoa cải

















Wednesday, December 9, 2009

Như - Không phải






Như con đò đầy thì lại sang sông - qua hai bờ bồi lở
Đằng đặng đưa về theo mỗi mái chèo nghiêng
Không phải cuộc thi - để đăng ký danh sách
Và chấm điểm những điều: đặc biệt

Như tiếng sấm mùa vang cho trổ đòng cây lúa
Hương đồng mênh mang và cần lao là gạch xây tổ ấm tương lai
Không phải là chuyến xe khách - thu vé theo từng chặng
Tính toán lượt đi về: ngày - tháng - năm

Như mặt trăng vẫn muôn thủa trên cao đủ đầy toàn vẹn
Chỉ phản chiếu từ ánh mặt trời để tròn khuyết mà thôi
Không phải là một cuộc chơi tá lả - phím cạ cho nhau
Rồi chỏng chảnh ỡm ờ mỗi con bài lật úp

Như ta như em như muôn người khác bình thường giản dị
Hiểu cuộc đời chặng đường đi thoáng chốc nên rất cần - tay kịp nắm lấy tay
Không phải là tiệm ký gửi các món đồ "cảm xúc"
Để khi đòi về phải chuộc bởi "đắng cay"

Còn "như" rất nhiều điều
Và "không phải" thì cố thu về in ít

(từ khá lâu)

Linh






trong một buổi chiều


"Sốt" hoa cải





Tuesday, December 8, 2009

Già



1
Chúng ta không muốn sự trống rỗng và bắt chước lưng lửng cảm xúc...
Hoặc giả dối bọc vào từng câu từ ậm ừ nỉ non luyến ái
Cũng như là thứ thuốc mê cho ai đang tìm hoa đuổi bướm
Dưới những khoảng trời không đủ để cánh chim bay...

Ngày lại ngày, cực nhọc, mồ hôi, cái ken két của đồng tiền còm cõi nặng thêm cho ta bao lý do phải tầm thường, nhỏ nhen, còi cọc yêu thương.
Tháng lại tháng, người người tới lui, cười nói, khen chê, rì rầm nịnh nọt - chửi bới làm cho ta nhiều quá sự e dè, sợ hãi, quẩn quanh suy nghĩ, mỏi mòn ý chí.
Thêm một lần thấy được ơ hờ dối trá
Là thêm một lần cố buộc chặt trái tim...

Vì thế để bay trên những tầm cao mà loài chuồn chuồn chấp chới mong đợi và ghen tị
Ta phải xa cách rất nhiều điều ấm êm dịu dàng như mật ngọt hoa trái xum xuê


2



Câu chuyện gần xa tình đưa duyên đẩy
Đám mây vần vũ trên cao báo hiệu hơi se se mùa lạnh về sớm
Chớm chút nắng ban chiều, kỷ niệm cũ gợi theo nẻo đường cộ xe tất bật...

Nào đâu điều phải - trái - đúng - sai , lúc đánh đu tháng ngày yêu đương nhặt nhạnh
Còn nghe tiếng hát của người ca sỹ một bài ca tiền chiến để rủ rỉ ru lòng người thiếu nữ chông chênh giữa bao lời êm, tiếng ái...
Còn có dòng sông vẫn theo mùa lên nước lớn rồi lại khô lòng bãi cạn... vẫn chạm nhẹ vào vết xước của những tâm hồn đang đắn đo câu: "ta có yêu nhau không?"

Nhẩn nha hơn sau mỗi cuộc đi để nghe tiếng thở thời gian kéo gần vào sự ngọt dịu của lời thương nhớ.
Kệ nỗi gần xa...khi ta sẽ hoá bầu trời.
Dù ai có lỡ làng chuyến tàu lên vùng mây mù phủ trắng
Lắng lòng đi...! Mà nghe gió nổi giữa phố dài... !


3

Vội xem gì? Qua thời gian đổ xuống
Đường vòng cung những uốn lượn cuộc đời

Tâm hồn người gửi gắm nơi đâu?
Những ký ức gục đầu buồn nản
Như
Cây cầu cũ rỉ rên thời gian
Núi đá cao tầng đá đen xám xịt
Sông sâu kia
Xoáy cuộn cuộn đục ngầu

Không Đề đầu năm 2009






1
Phía đằng sau không mặt trời, không gió buốt
Tiếng mù sương ríu rít bủa lưng đồi
Sông không chảy
Núi cũng vừa đổ sập
Giá mà như thế để cho đời dừng lại
Chẳng còn nồng nàn nên cũng hết nhạt phai...

Phía đằng sau không sóng vỗ, không bãi bồi cát trắng
Rừng cây khô
Hoang lạnh những cánh đồng
Giá mà như thế khi nửa đời nguội lạnh
Để vun trồng cày xới lại một mùa xanh...

2

Đến khi nào tôi không còn mùa đông
Bầu trời đổ những con đường cũng lật
Không mùa xuân, không mùa hạ - mùa thu
Ngàn yêu dấu... cũng im lìm tắt lịm
Tôi khuất dạng sau làn sương buốt lạnh
Chân trần bước đi trên thềm lá rơi xào xạc
Để lại trần gian ở phía sau mình...

Monday, December 7, 2009

"Có lẽ" và "thêm chút"

(thơ cũ)

Có lẽ chỉ vậy với em
Vụn vặt xì xầm chuyện đổi thay tình yêu xa gần hay từ người này sang người khác
Tủn mủn câu đúng sai, giận ghét, quý mến bình thường quen biết
Rồi ngày nhìn dòng sông chảy miết
Giật mình nhận ra chẳng tha thiết điều chi.

Có lẽ chỉ vậy với em
Êm đềm lá xanh, là vàng, cỏ non, hoàng hôn cùng những bầu trời có mây trắng mây đen mây hồng khi thì nắng khi thì mưa
Vu vơ đôi chút lạ quen, bước chân phố xá, ngẩn ngơ sắc màu thêm lạ với rêu phong
Đến khi lạc giữa ngõ nhỏ quanh co
Mới thấy lòng không có gì thân thuộc.

Thêm một chút ẩm ướt mưa xuân giêng hai rộng dài ngày tháng
Làm ương ương phần suy nghĩ nho nhỏ, cho qua đầy vơi chuyến xe thời gian vùn vụt

Sunday, December 6, 2009

ikebana


nghe điện thoại

Nơi phía biển và nơi thành phố
Người vẫn thế - vội vàng đi rồi đến
Những lưng áo mòn khét mặn...
Số phận long đong, bạc bẽo sóng đời

Từ xa lắm...tiếng em thì thầm gọi
Tôi chầm chậm bước đi, chỉ nhớ được chính mình...
Nơi góc phố - buồn màu rêu mái cũ
Bóng thời gian lất khuất, lất khuất...qua!