Gái ngoan em chớ đi chợ chiều
Rau thì bị nát, cá thì bị ươn...
Gái khôn em đừng lấy chồng xa
Về nhà cũng khó, mẹ già cậy ai?
Anh nào có phải chợ chiều
Thương em anh đến nơi này...bán buôn
Anh bán một tấm vải điều
Để em may áo cưới chồng thắm tươi
Anh bán gỗ để làm giường
Trăm năm vững chắc yêu thương mặn nồng
Anh bán thêm một cái gương
Em ngồi chải tóc - điểm son kẻ mày...
Anh còn bán tháng bán ngày...
Em mua bằng một sợi dây chỉ hồng...