Sẽ đến một lần chân không còn đi - mắt nhắm nghiền lòng say yên giấc thu
Sẽ đến một lần hai vai nhẹ buông - nợ nần sẽ qua còn là tiếng thánh ca tiễn đưa
Sẽ đến một lần trần gian vui buồn cũng kệ - ký ức như tờ giấy hóa tàn tro
Vậy xin người đừng lắng lo
Cứ đi thôi - giữa cuộc đời yêu ghét cho nhau
Ai đau vì ngọn cỏ vàng cánh hoa rơi
Ai sầu vì trăng lu tỏ mây che mờ
Mà không bước chân đi nghe chính mình vết thương hằn sâu
Xin nhẹ nhàng...nhẹ nhàng gọi tên lên.!
Nhẹ nhàng gọi tên lên....!