Wednesday, August 26, 2009

không đề 23


Từ mặt đất gửi lời xanh tới nắng
Bóng rừng hoang đã đổ ở chân trời


Nơi lạnh lẽo động hang nào rêu xám
Tiếng xa xăm vang vọng buổi chiều tàn

Nếu rằng ta là kẻ lang thang
Đời yêu ghét nhận cho rằng cay nghiệt
Thiệt và hơn trêu lối bước trăng ngàn
Lòng ủ rũ ngậm ngùi tâm ý cạn
Chuyện nồng say, chuyện hương sắc vơi đầy
Trong phút giây - não sầu hoan gầy guộc
Nghiệp ưu tư chìm đắm của thân người
Em hãy cười!
Cười cho ta thức dậy
Tựa tái sinh trong cơn lửa cháy sáng bừng...!