Có những điều không là người chia sẻ được chẳng vì gần cũng chẳng vì xa mà bởi kiêu hãnh giữ riêng mình thế giới, rồi ích kỷ rồi hờn ghen với điều dịu ngọt tự cho mình sâu sắc nỗi đắng cay. Nhiều nhiều lúc lòng say mà não tỉnh, rượu rất nồng mà lạnh buốt động mạch trái bàn tay, ngày ngày đó – đi – trôi - rồi rụng, lụng thụng ẩm ương, thường thường cơm áo.
Có những điều không là người chia sẻ được chẳng vì gần cũng chẳng vì xa mà cách biết cuộc đời quá khác, ai được nâng niu mang mơ mộng cuộc ân tình, ai nắng đạp – mưa đầy - tôi lòng dạ sắt, nhặt góp miếng đời vụn vặt. Có một lúc nào vụt lướt ngang qua thì chỉ có cái nhìn nhạt nhòa trong sương trắng lóa nên dáng hình hóa vệt mờ ảo ảnh mong manh…
Đừng trách đừng hờn đừng nghe đừng hỏi đừng giận đừng thương, để phù sa kia chảy về biển chớ kể gì bồi đắp cho nhau....