Sunday, August 9, 2009

Sau lúc lo toan


Đòi hỏi tiếng nói thực hơn

Những đám người đang ngồi ôm gối mắt ngước nhìn lên tượng đài cao vót
Nép mình vào bóng râm
Chờ đợi cái bóng chuyển dần sang phía Tây
Run rẩy - hồi hộp vì thấy một - hai - ba và càng lúc càng nhiều viên gạch bể nơi đế tượng đài, lộ ra một hốc đen tối om.
Sợ hãi chẳng biết khi nào sẽ ập xuống đầu mình tai hoạ ...
Một hai người đứng lên, bước ra xa một bước...
Bước ra xa hai bước...
Bước ra xa hai bước nữa.
Chợt ồ lên vì nhìn thấy một cái cây xum xuê đang bóng mát !!
Đám đông ngước mắt nhìn nghi ngờ

- Có nên đi ra không?
Thêm một số người nữa
Họ đi ra chỗ khác
Tìm thấy một cái cây khác đang toả bóng
Rồi thấy cái tượng đài đang nghiêng đi
Về phía mặt trời đang lặn.
Tiếng nói ầm ì từ nhiều hướng :
"Chúng tôi Hội những người đứng ngoài bóng tượng đài
Cũng như những người đang đứng dưới bóng tượng đài ....
Đều chung quyền chọn lựa cơ hội
Tìm ra những cái cây
Đều có quyền
Thấy mặt trời đang lặn

Trong sự bình tâm!!

---------------


Cho đôi lứa


Biết !
Có những ngày lá rụng...
Có lúc sẽ phải chia ly
Có cả kiếm tìm hoài trong vô vọng
Có những tâm hồn đơn độc heo hút lạnh mùa đông..

Nên
Theo dòng cuộc sống trôi
Tôi - em - chúng ta và tất cả
Trong nhiều lo toan vất vả
Hối hả không buồn nhặt lên một chiếc lá rơi.
Cũng hy vọng như câu nói :
"Đôi lứa yêu nhau sẽ đến được với nhau"

Và lá rụng là về với gốc
Phút chốc ngắn ngủi của cuộc đời
Con người nhận ra mình cháy bỏng yêu đương.

-----

Nghiêng

Ngồi trên mặt đất này
Nhấp chén rượu này
Nghả nghiêng này
Đủ đầy
Ngọt đắng...
Bằng sự suy tư và góp nhặt
Mỗi chuyện đời thường
Ai sẽ lắng ?
Ai sẽ chia?
Theo mờ
Nhịp sống...

Không gian này
Con người này
Nụ cười này
Ánh mắt nữa
Cho say...!

-----