Tôi ngả
Tôi nghiêng
Tôi say
Tôi tỉnh
Con đường thì thẳng
Còn tôi cong mình
Mặt trời rớt nắng sau lưng
Tôi khom nhặt bóng của mình vô duyên
Tôi đứng
Tôi đi
Tôi cười
Quanh tôi bối rối
Riêng mình ngay đơ
Cột bườm trống gió ngủ vờ
Ông sao rớt xuống nước cờ đố ai?
Vạch lên một trở thành hai
Bóng mình trong mắt đo dài tâm tư.